Tâm sự của bà mẹ bỉm sữa khi sống chung với mẹ chồng sau khi sinh

1074
Rate this post

Có mẹ nào rơi vào hoàn cảnh trớ trêu như em không. Sống chung với mẹ chồng sau khi sinh là nỗi ám ảnh kinh hoàng của em các mẹ ạ. Em phải làm sao bây giờ.

Trước đây cưới xong, hai vợ chồng em đi làm xa nên cũng chỉ một tháng về thăm bố mẹ chồng 1 hoặc 2 lần. Vì thế cũng ít va chạm, cũng nói chuyện mẹ mẹ con con được một ngày là lại đi. Em mới sinh thằng cu được hơn 1 tháng, nhà mẹ đẻ lúc nào cũng neo người nên đành đưa con về nhà mẹ chồng để có gì mẹ giúp đỡ.

Tuy nhiên, sống chung với mẹ chồng sau khi sinh lại là một nỗi ám ảnh hơn cả trong phim các mẹ ạ. Em sẽ bắt đầu kể, mà nói đúng ra là tâm sự cho nhẹ lòng chứ cũng không phải mang chuyện của mình lên đây để “cởi áo cho người xem lưng”.

Chồng em là con trai duy nhất trong nhà nên bố mẹ chồng lúc nào cũng muốn cháu ở nhà để chăm sóc, như thế mẹ chồng mới yên tâm. Lúc ấy bà nói nên em cũng đồng ý, nhưng cũng chỉ nghĩ để cháu ở với bà 3 tháng khi nào con cứng cáp thì lại cho con lên Hà Nội. Vì con cái ở gần với bố mẹ vẫn là ổn lắm, bất đắc dĩ mới phải ở với ông bà thôi ạ.

Song chung voi me chong sau khi sinh
Sống chung với mẹ chồng sau khi sinh không phải bất cứ người con dâu nào cũng muốn (Ảnh minh họa)

Mẹ chồng không thấy em nói lại hay ý kiến gì lại thành ra khó chịu, chắc bà nghĩ em không thèm đáp lại bà. Biết là bà thương cháu, cháu đích tôn hẳn hoi nhưng ngày nào tới bữa cơm chạm mặt là bắt đầu nói bóng nói gió chuyện này.

Xem thêm: Khi đi đẻ cần mang theo những đồ gì?

Sống với mẹ chồng sau khi sinh không biết các mẹ như thế nào nhưng với em, như bị vỡ mộng ấy. Lúc nào bà cũng bóng gió tuyên bố, cháu đích tôn là của tôi thì ít cũng phải ở với ông bà một thời gian, còn vợ chồng muốn lên đâu thì lên.

Sống với mẹ chồng sau khi sinh được hơn 1 tháng, từ việc bà đề nghị cho cháu ở nhà, dần dần bà tuyên bố áp đặt luôn. Nghĩa là sau thời gian nghỉ xinh xong em muốn đi đâu, đi làm thì đi, còn cháu thì để lại cho bà chăm cũng được. Chồng em cũng là dạng thương mẹ, nghe mẹ nên cũng không dám ý kiến gì. Cái khoản này lại khiến em bực mình hơn.

Lý do em không muốn đề cháu ở nhà với bà vì bà chăm cháu không hề khéo. Có hôm con em khóc, dỗ mãi con mới ngủ, bà lại lên cứ nói chuyện rõ to. Lúc con tỉnh lại, bà lại cứ tranh dỗ ngủ cho bằng được nhưng con em cũng chẳng nghe bà dỗ nữa. Biết con buồn ngủ mà vẫn khóc, thương con lắm nhưng cũng không dám trách bà, sợ bà lại tự ái.

Có lần em cũng nói lại, nhưng bà lại nói là đằng nào cháu chả thức, ngủ đêm rồi thì ngủ ngày ít thôi, dậy cho ăn đi. Mày chăm con như thế bảo sao nó gầy”. Em nghe vậy rất bực nhưng cũng cố nhịn, vì lúc nào cũng nghĩ, chắc vì bà thương cháu quá.

Sống chung với mẹ chồng sau khi sinh ngày nào, mọi việc trong nhà em phải làm theo ý của mẹ. Bố chồng không muốn cũng phải làm theo huống gì là con dâu. Bà chẳng bao giờ giặt cho cháu cái khăn hay giặt cho cháu cãi tã cả. Nhưng quan sát em, chỉ đạo em phải làm từng li từng tí một.

Bà bắt em phải ngâm tã đúng 4 tiếng vời xà phòng, sau đó mới giặt. Trong khi em không muốn dồn cóp tã bẩn làm gì, cứ lành phành trong chậu. Hơn nữa, giặt sớm thì sớm khô con lại có thêm cái dùng chứ sao. Mà lúc phơi bà bắt phải giăng ra chứ không được dùng kẹp…

Có những đêm con em quấy khóc, em dỗ mãi đến gần sáng con mới ngủ nhưng cũng không dám nhờ bà vì sợ bà mệt. Sáng hôm sau cũng ngủ được tí đến hơn 6h, con cũng đang ngủ bà lên đạp cửa, vừa đi lại vừa lẩm bẩm.

Xem thêm: Nhật lý đi đẻ của bà mẹ tuổi 30

Thấy cái gì chướng tai gai mắt thì bà quát: “Dậy don dẹp đi, sáng vật ra rồi còn nằm ườn ra đấy. Có con nhỏ còn không dậy sớm”. Cuối cùng là thằng cu giật mình cũng tỉnh dậy, hai mẹ con ngủ chẳng đủ giấc.

Song chung voi me chong sau khi sinh 1
Sống chung với mẹ chồng sau khi sinh còn khổ hơn cả trong phim (Ảnh minh họa)

Sống chung với mẹ chồng sau sinh thực sự không thoải mái tí nào các mẹ ạ. Mẹ nào đã sống chung với mẹ chồng hoặc sống tách riêng thì sẽ thấy sự khác biệt.

Không chỉ có thế, sống chung với mẹ chồng sau khi sinh còn phát sinh nhiều việc cỏn con nữa. Hôm nào cho con ăn xong, con khóc lại phải vào dỗ ngủ luôn chưa kịp rửa bát, bà lại nói là lười rồi đi bêu rếu hết với anh em hàng xóm.

Có hôm nào trời nóng quá, sợ con nóng mở tí điều hòa cho mát thì cuối tháng bà đưa hóa đơn tiền điện như muốn đập thẳng vào mặt. Trong khi, phí sinh hoạt một tháng em đã đưa bà đủ tiền rồi.

Rồi hôm nào ăn xong con khóc chưa kịp rửa bát là bà gọi điện mách chồng. Trời nóng mở điều hòa nhẹ cho thoáng thì cuối tháng bà đưa hóa đơn tiền điện vào tay em và bảo toàn mẹ con mày nằm nên đóng đi. Trong khi sinh hoạt phí 1 tháng em đã đưa trước đó 5 triệu rồi.

Còn việc ăn uống nữa ạ. Sống chung với mẹ chồng sau khi sinh cũng khó ăn uống lắm. Em cần ăn uống đủ chất để có nhiều sữa cho con nhưng bữa cơm toàn rau với lạc. Nhiều lần chồng biết thế mua thêm đồ ăn cho em thì bà lại cằn nhằn, bảo ăn lắm.

Ở nhà này không ai dám cãi bà cả. Nhưng nhiều khi bức xúc em cũng cố góp ý nhẹ nhàng như bà lại tự ái, làm to chuyện rồi quát ầm lên. Có lần còn đuổi em ra khỏi nhà.

Sống chung với mẹ chồng nữa thì em trầm cảm mất. Cũng chẳng biết tâm sự với ai, tâm sự với chồng thì cũng bằng không, nên em viết ra mấy dòng này. Các mẹ cho em xin lời khuyên với!

Xem thêm: Danh sách các trường mầm non quốc tế cho con