Tâm sự của con ở – Câu chuyện có thật đẫm nước mắt

691
5/5 - (1 vote)

Vừa khép cửa lại, Hải đã vội ép Ny vào tường, đôi mắt khao khát như đốt cháy cả căn phòng. Đôi gò bồng của Ny bị hải ép chặt như không thở nổi nữa, phập phồng theo nhịp tim. Hải ép chặt hơn, một tay chống vào tường, một tay cầm chặt vai Ny, cuối đầu xuống khẽ hôn lên môi Ny, một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng cháy bỏng, lạ lẫm nhưng lại rất ngọt ngào.
Nước mắt chợt rơi, Ny biết mình đang hạnh phúc.. Nhưng hạnh phúc này.. là đúng hay sai?
Ny đang là vợ của Thông. Một thằng đàn ông vô công rỗi nghề, bạo lực và nhẫn tâm.
Sinh ra trong một gia đình nghèo khó, ba mất sớm, chỉ còn mẹ với mấy đứa em, mười sáu tuổi đầu nó đã phải đi ở đợ cho nhà bà Chín, ở cái xã nghèo này, nhà bà Chín cũng coi như là cái nhà danh giá nhất vùng. Nhà bà Chín nuôi heo, cả một trang trại, ấy vậy mà chỉ có mỗi Ny và thằng Can là người ở. Vậy nên, làm quần quật từ sáng đến chiều vẫn chưa hết việc.

batch-16880332-932980640169768-1488299820-o-1487517560736

Nói về Thông, hắn là con bà Chín, cũng được hai bảy, hai tám tuổi đầu rồi mà chưa lấy vợ, suốt ngày lêu lỏng, ăn chơi đủ các thể loại. Hết tiền rồi thì về nhà vòi vĩnh, không thì cũng lấy trộm tiền bà Chín. Có lần hắn còn bán hẳn luôn đàn heo mới đẻ, khi bà Chín không có nhà. Tuy vậy nhưng có một thằng con duy nhất nên bà Chín cũng cho qua hết.
Do hắn chẳng mấy khi ở nhà nên Ny cũng chưa có dịp gặp hắn bao giờ, chỉ nghe thằng Can kể vậy thôi. Như mọi ngày, sáng sớm nay khi đã cho heo ăn xong, Ny xách cái làn đi chợ. Đoạn, gần tới nhà rồi Ny bỗng thấy một tên cao to, đầu người ngả nghiêng như đang say rượu.. Ny vội đi nhanh hơn để tránh hắn.. Hắn vội nhảy xổm ra cười khặc khặc.. hắn say thật.. Chặn đường Ny, hắn chỉ trỏ tay chân chòng ghẹo.. Sợ quá, Ny ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh về nhà..
Mấy ngày sau, đang tắm heo cùng thằng Can thì Ny thấy cái tên say rượu mấy hôm trước. Thì ra hắn là Thông. Hắn đang tiến về chỗ Ny và Can, hắn bảo thằng Can đi mua cho hắn mấy lít rượu. Thằng Can đi rồi hắn vẫn đứng nhìn Ny. Nhìn lên, nhìn xuống, nhìn trước nhìn sau..
Nói về Ny, tuy mặc quần áo lấm lem nhưng vẫn không làm mất đi cái vẻ đẹp vừa mới lớn, tuy mới mười sáu tuổi nhưng do phải làm nhiều việc từ nhỏ nên những đường nét trên cơ thể Ny không khác gì những cô gái trưởng thành.. khuôn ngực đầy đặn, mặt hồng trái xoan, đôi mắt long lanh đen nháy, nhưng nhìn sâu vào đôi mắt ấy Ny vẫn còn lắm ngây thơ..
Đoạn, hắn nhìn Ny độ vài phút rồi cười nhếch môi, im lặng không nói gì và bỏ đi.
Nhiều ngày sau đó, thỉnh thoảng hắn ta ra hay ra sau nhà, nhìn về phía Ny.
Hắn ở nhà thường xuyên hơn, hay gọi Ny mang đồ ăn lên phòng hắn.. Cũng có mấy lần hắn gạ hỏi Ny về chuyện gia đình, hắn bảo sẽ lo cho Ny cuộc sống tốt hơn, em út Ny sẽ khỏi phải lăn lộn đi nhặt ve chai ngoài xóm chợ..
Với tâm lý của người con gái mới lớn, Ny cũng có chút động lòng.. vì từ đâu đến lại có người quan tâm đến Ny, đến gia đình của Ny.. Hắn cũng lại hết sức dịu dàng..
Ngày lại ngày qua, Ny càng thấy thích Thông hơn, lúc bà Chín không có nhà hắn hay ra ngồi cùng Ny, xem Ny cắt rau cho heo, hay đi chợ cùng Ny, thỉnh thoảng lại mua cho Ny mấy cái kẹp tóc xinh xinh..
Về thằng Can, từ lúc 11 tuổi nó đã làm thuê cho cái nhà này, không cha, không mẹ.. nó làm thuê để lo cho bà ngoại nay ốm mai đau.. Xưa nay nó cũng ít khi xen vào chuyện nhà chủ, vì có khi lại tai bay vạ gió, rước họa vào thân vì những chuyện chẳng liên quan đến nó..
Nhưng thấy Ny ngày càng đi sâu hơn vào cái vũng lầy, mà có lẽ khi bước vào sẽ khó bước ra.. Nó nhiều lần muốn khuyên Ny, nhưng Ny lại tránh né. Hôm nay thấy Thông không có nhà, Ny đang ngồi cắt rau cho heo, thằng Can mới lại ngồi cắt rau với Ny. Từ cái dạo được thằng Thông chú ý, Can thấy Ny vui hơn hẳn, nhìn vào mắt Ny nó thấy được niềm vui và hy vọng trong đó…. Nó ngồi xuống hỏi Ny dăm ba chuyện này kia, rồi hỏi Ny..
– Ny thích cậu chủ phải không?
– Sao Can hỏi vậy? – Ny trả lời
– Thôi đi, Can thấy dạo này Ny hay lên phòng cậu chủ, rồi cậu chủ hay đi theo Ny đi chợ.. Nhưng mà Can nói Ny nè, không phải Can nhiều chuyện, mà Can muốn tốt cho Ny.. Can ở đây cũng 6-7 năm trời rồi nên Can hiểu rõ tính cậu Thông lắm.
– Can nói gì vậy Ny không hiểu.. – Ny cố tình lãng tránh..
– Can kể Ny nghe, hơn 5 năm cách đây, lúc đó Can còn nhỏ, mới làm được 1 năm, ngoài Can còn có chị Hoa lớn hơn Can độ mấy tuổi.. Cậu Thông cũng thích chị Hoa, nhưng chị ấy lại không thích cậu, bữa hôm Can với bà đi lên trên huyện mua đồ thì ở nhà cậu ấy đã cưỡng bức chị Hoa.. chị Hoa đau đớn, tuổi nhục đến nỗi tự vẫn thì may mà Người ta cứu kịp… về phần cậu Thông thì vẫn thản nhiên như chưa có gì xảy ra… tầm đâu gần hơn 2 tháng thì chị Hoa biết mình có thai, tin này cũng đến tai bà Chín, bà Chín thương đứa bé trong bụng nên tìm cách đón Hoa về… vậy mà không biết cậu chủ làm sao mà chị Hoa mất đi đứa bé… chị Hoa tuyệt vọng quá đi biệt xứ đến nay, ở cái xã này không ai biết chị sống chết thế nào…
– Thôi Can kể gì ghê quá, Ny vào nấu cơm đây, Ny lo đi tắm heo đi, Ny bắt nồi cơm xong ra tắm phụ..
Nói rồi Ny phủi mông đi nhanh vào nhà bếp… Mà nói gì thì nói, sau khi nghe Can kể thì Ny cũng cảm thấy trăn trở, cũng sợ sợ, cũng lo lắng… Nhưng mỗi lần gặp Thông thì Ny quên hẳn đi..
Rồi chuyện gì đến cũng đến…
Sáng sớm hôm nay, bà với thằng Can xách giỏ nhỏ, giỏ to ra bến xe đi đám cưới nhà bà cô chắc độ cũng chiều tối, hoặc mai mới về..
Đang loay hoay ngoài bờ ao hái mấy rau muống, thì Thông đi ra bảo Ny lên rồi đưa cho Ny một cái hộp, bảo Ny mở ra, mặc vào thử rồi đi lên phòng hắn cho hắn xem thử đẹp không… Đưa Ny xong hắn đi vào nhà..
Tay còn ướt nên Ny chưa dám mở, xong việc Ny về phòng của Ny, nói là phòng vậy thôi chứ thật ra chỉ là 1 góc của nhà kho, ngăn ra làm hai, một bên cho Ny, một bên cho Can… Ny mở hộp ra, lần đâu tiên Ny được cầm trên tay một bộ đồ đẹp như vậy, Ny cũng đã từng thấy mấy bộ kiểu này lúc cùng bà đi lên tỉnh. Ny vội đi tắm rửa sạch sẽ, rồi mặc bộ quần áo vào… Ny đang ngồi chải tóc thì nghe tiếng Thông gọi bảo Ny mang cho hắn ít trái cây… Chưa kịp búi tóc, Ny phải vội đi..
Đoạn, Ny gõ cửa hắn bảo Ny vào, đúng là người đẹp vì lụa, vừa nhìn Ny, như rượu chưa uống mà đã say. Ny thật sự xinh đẹp, mái tóc dài đen nhánh thướt tha luồng qua kẽ áo. Chiếc áo màu lam như không che dấu nỗi độ mơn mởn của tuổi trăng tròn. Khuôn mặt e ấp, ngại ngùng khi hắn nhìn Ny càng làm cho hắn dâng trào cảm xúc tột độ… Hắn bảo Ny để trái cây lên bàn, Ny tiến gần cái bàn thì bất ngờ Thông chạy lại ôm từ phía sau Ny thật chặt… Còn đang bàng hoàng chưa thốt kịp nên lời thì Ny cảm nhận được đôi môi của Thông đang hôn hối hả phía sau cổ của mình..
Chợt nhớ đến lời Can nói, Ny cảm thấy sợ hãi, vùng người định bỏ chạy. Nhưng Thông đã kịp siết chặt Ny. Thì thầm vào tai ” anh yêu em mà Ny” hãy bên cạnh anh đi…. Thông lại siết chặt hơn nữa… Lúc này dường như Ny bất lực, lý trí đã chào thua sức mạnh của con tim… Ừ thì Ny cũng thích cậu Thông nhiều đó chứ….Ny không cố vùng người nữa, mà để mặc cho tay Thông đang cố len lõi vào trong áo… Thông xoay người Ny lại, hôn vào môi Ny, Ny cảm nhận được sự rạo rực trong người… cảm nhận được tình yêu của Ny dành cho Thông lúc này..
Thông vội vàng bế Ny lên giường hắn… Không nhẹ nhàng như ban nãy nữa… hắn như con hổ đói tìm được mồi ngon, muốn cắn xé và ngấu nghiến ngay vậy…Xé toạt cả áo Ny… trước mắt hắn là cả một sự mơn mởn, trong trắng và trinh nguyên..
Ny đã dành cho Thông tất cả sự tinh khôi, đẹp đẽ và vẹn nguyên của tuổi mới lớn, và sự hy sinh ấy xuất phát từ tình yêu của Ny.. nhưng tại sao Ny lại thấy đau đớn và cô đơn thế này… Tỉnh dậy với bao vết bầm trên cổ và hai bầu ngực.. cả sự đau đớn của lần đầu tiên… Và không thấy Thông đâu cả.. Thông đi đâu rồi, sao chỉ có Ny nằm sõng soài trên giường của hắn…
Hắn lại đi uống rượu rồi…
Vơ lấy chiếc áo .. Ny mặc vào, áo mới cũng bị rách rồi.. Ny dùng tay túm mấy chỗ rách rồi đi về phòng mình…thay đồ ra xong Ny lại trở về với bao công việc thường ngày…
Chập choạng tối rồi, bà và Can vẫn chưa về, Ny nấu cơm sẵn cho cậu Thông rồi đi về phòng mình nằm nghỉ..
Cũng đã giữa khuya.. Ny vẫn còn ê ẩm với bao vết tích lúc chiều chưa ngủ được… Nghe tiếng con phèn sủa inh ỏi mấy tiếng rồi im bặt.. hình như cậu Thông về.. bỗng nhiên Ny cảm thấy sợ hãi đến lạ.. rồi lại chợt nghĩ, sao mình lại sợ người mình yêu đến thế… đang bâng quơ chưa kịp nghĩ gì nhiều hơn thế nữa thì Ny nghe tiếng bước chân đang tiến về phòng mình..
– Ny, Ny, cái Ny- tiếng Thông hét to
Ny cảm thấy sợ hãi hơn bao giờ hết, Ny sợ nhìn thấy Thông, sợ Thông vào chỗ Ny mà Ny không chạy được đi đâu cả…
– Dạ, cậu gọi con- Ny ngồi phía trong khép nép trả lời…
– Uầy, anh em chứ sao lại cậu với con… Ny ra đây anh thương nào…- hắn vừa nói vừa nhe răng cười nham nhỡ…
– Dạ, cậu sai con gì cậu nói con đi làm ngay..
– Anh sai em gì đâu, em không ra thì anh vào nhé..
Hắn vừa tiến vào vừa cởi từng cúc áo, miệng vẫn luôn nhe răng cười….
Ny ngồi co ro trong góc nhỏ của mình nhìn Thông với ánh mắt đầy lo lắng và sợ hãi. Còn Thông hắn vẫn cứ thản nhiên cởi từng cúc áo. Chợt hắn cởi hẳn áo ra và vứt xuống đất, nhảy xổm lên giường và ôm chầm lấy Ny…
Vốn dĩ những người yêu nhau người ta sẽ nâng niu, trân trọng nhau và những lúc như thế này sẽ là những cảm giác thăng hoa và hạnh phúc hơn bao giờ hết.. Ấy vậy mà sao Ny lại thấy nghẹn… Ny chỉ cảm nhận được sự đau đớn của mình và sự thèm khát của Thông… Ngoài ra… không còn gì cả….
Sau khi thoả mãn được mình, Thông nằm ngã ra thở hổn hểnh, Ny mặc quần áo vào, khẽ lau giọt nước mắt còn đọng trên khoé mi rồi đi lấy nước cho Thông uống..
Đoạn.. hắn nhìn Ny cười thoả mãn rồi hôn lên trán Ny một cái.. xong hắn đi về phòng…
Cảm giác đau đớn của Ny dường như tan biến hẳn, chỉ một cái hôn và một nụ cười của hắn lại khiến Ny quên hết đi những gì đã diễn ra… Rồi Ny lại yêu và yêu hắn nhiều hơn trước nữa..
Lâu dần cũng thành quen, mỗi lần không có bà Chín và thằng Can ở nhà là hắn lại tìm đến Ny.. Không tránh khỏi sự nghiệt ngã của tạo hoá… Ny đã mang thai… con của hắn…hắn đã phát rồ lên khi Ny nói tin này, hắn ép Ny phải bỏ đi đứa bé, dù Ny đã khóc hết nước mắt để van xin….
Còn thằng Can, từ khi thấy Ny có nhiều biểu hiện lạ thì nó sinh ra nghi ngợi rồi tìm cách theo dõi Ny… Mới hôm qua nó đã thấy Thông đưa cho Ny một gói thuốc bảo Ny uống để bỏ đứa con…
Đợi Thông đi nó vào lôi Ny ra sau nhà..
– Can biết hết chuyện rồi, Ny nghe lời Can đừng bỏ đứa bé, nó không có tội gì hết, Can không giàu có gì, nhưng trước giờ Can làm cũng có dành dụm được một ít, bây h Can đưa cho Ny, ngày mai Ny trốn đi đi, số tiền này đủ cho Ny sinh con và sống 1 khoảng thgian, rồi sau đó tìm việc và nuôi con nha Ny, có gì thì cứ tìm Can, Can sẽ giúp Ny..
Ny không nói gì chỉ lặng rơi nước mắt. Sau trước đây nó lại không nghe lời Can khuyên.Nghĩ lại nếu bây h mà trốn đi thì mẹ và em ai lo, rồi miệng lưỡi thiên hạ làm sao mẹ Ny có thể ngẩng mặt nhìn đời… mà nói thật với mẹ, thì lại sợ mẹ không chịu đựng nổi, rồi bệnh lại nặng hơn… Nếu bây giờ bỏ đi đứa con thì thật nhẫn tâm quá.. vì nó đâu có tội tình gì… Rồi những ngày tháng sau này, tiếp tục ở lại cái nhà này thì Ny phải đối mặt với Thông như thế nào đây…
Trăm mối nghĩ, ngàn mối lo chỉ vì cái sự dại khờ của người con gái. Ny đã yêu Thông bằng một tình yêu ngây thơ và trong sáng nhất, giờ đây đổi lại được từ tình yêu ấy là nỗi nhục của gia đình, là gánh nặng mưu sinh và cả sự uất nghẹn tột cùng khi phải từ bỏ đứa con còn chưa tạo được thành hình…
Đau đớn quá!
Nghĩ đến đây Ny như không kìm nỗi mình nữa, oà khóc, nước mắt tuôn trào khi bị dồn nén bấy lâu nay…
Ny và Can đâu hay rằng bà Chín đã đứng ở phía sau tự bao giờ…