Lần đầu tiên tôi tâm sự những dòng này để được chia sẻ, nhận được sự đồng cảm từ mọi người. Nỗi buồn của bà mẹ single mom – của chính tôi không phải ai cũng thấu!
Tôi là cô gái 27 tuổi và là một bà mẹ đơn thân. Con gái của tôi bây giờ đã được 8 tháng tuổi. Em chia sẻ câu chuyện của mình hy vọng nhận được sự động viên, chia sẻ từ mọi người để các bà mẹ đơn thân như em có thêm động lực, cố gắng để vượt qua khoảng thời gian khó khăn.
Ngày đó, tôi là một cô gái 23 tuổi, mới học xong và chưa có công việc ổn định. Bố mẹ tôi đều có bệnh cần chữa trị lâu dài. Mẹ thường nói với tôi rằng, mẹ không sống được nhiều nữa, con lấy chồng sớm đi còn có chỗ nương tựa.
Nghe lời mẹ, chỉ sau 4 tháng quen nhau qua mạng xã hội, tôi đã lấy người đàn ông đó với bao lời hứa. Đám cưới diễn ra như dự đinh, ngày đó, buổi chiều lễ cưới vừa hoàn tất, đến 11h đêm mẹ tôi bị đột quỵ và qua đời.
Từ ngày tôi lấy chồng cũng là lúc oan nghiệt bắt đầu. Vào làm dâu gia đình đó, tôi làm việc vất vả hơn, bận rộn hơn từ 7h sáng đến 9h tối. Cho đến khi có bầu 8 tháng vẫn phải hùng hục làm việc nhà, vẫn phải chạy bàn quán cà phê của nhà chồng.
Xem thêm: Khó khăn của single mom gặp phải khi đi đẻ
Xuất thân từ gia đình nghèo, tôi còn bị chồng và cả nhà chồng hắt hủi. Lúc nào cũng lấy câu chuyện của tôi ra để đặt lên bàn cân với con dâu “nhà người ta”. Vợ chồng suốt ngày cãi nhau, có khi tôi còn bị chồng lôi ra đường đánh chỉ vì tội cằn nhằn anh đi nhậu nhẹt về muộn.
Sau lần bị đánh đó, tôi càng bị gia đình chồng hắt hủi. Dù có mang bầu nhưng chẳng ai quan tâm tôi nữa. Chồng đòi ly hôn nhiều lần, tôi cũng quyết định ký ở tháng mang bầu cuối cùng. Một cảm giác tồi tệ, tinh thần suy sụp nhưng vẫn phải sức khỏe để sinh con.
Ngày sinh con cũng đến, tôi cầm hồ sơ tới bệnh viện. Tôi đã sinh một bé gái kháu khỉnh, ơn trời hai mẹ cũng an toàn . Trong phòng này, chỉ có 2 mẹ con nằm ôm nhau, tủi thân cực kỳ. Cũng may, trộm vía con tôi cũng ngoan và khá giống bố. Con tôi giống chồng từ vết chàm đến khuôn mặt, sống mũi.
Tôi rất hạnh phúc khi được làm mẹ nhưng cũng rất lo lắng, vì không biết cuộc sống của hai mẹ con sau này sẽ như thế nào. Nếu sau này con có hỏi bố đâu thì tôi cũng không biết phải làm sao.
Cuộc sống cứ thế trôi đi, bây giờ con tôi đã được hơn 1 tuổi. Nhìn lại tất cả, tôi thấy mình được nhiều hơn mất. Tôi trưởng thành hơn, vừng vàng và biết sống tĩnh lặng hơn. Tôi không còn cảm giác hận bố của con tôi nữa. Đối với tôi, cuộc sống bây giờ chỉ có con mà thôi.
Tôi và con gái đang sống rất tốt. Từ khi trở thành bà mẹ đơn thân, tôi chưa bao giờ cảm thấy hài lòng và thoải mái với cuộc sống của mình như thế.
Tôi là một bà mẹ đơn thân khá mạnh mẽ, tự lập, cái gì nên buông thì buông. Tuy nhiên, nhiều lúc tôi không thể thoát khỏi nỗi buồn một mình và vực dậy từ những khó khăn trong cuộc sống thường ngày.
Xem thêm: Chồng thờ ơ khi tôi mang bầu
Là mẹ đơn thân, tôi quyết định mạnh mẽ hơn, từ kể giây phút đó, cuộc sống của tôi không phải là sống cho bản thân mình nữa. Mỗi người phụ nữ đều có quyền kiêu sa, mong được yêu thương chăm chút. Nhưng khi vì một lý do nào đó để trở thành người mẹ đơn thân, những điều đáng ra tôi được hưởng, tưởng chừng nhỏ bé nhưng đối với tôi sẽ không có nữa.
Đó là những khoảng thời gian tôi tất bật mưu sinh, có khi chi phí phát sinh quá lớn. Nhiều khi tôi cảm thấy phải bỏ cuộc, phải gục ngã nhưng nghĩ đến con, tôi bất chấp tất cả.
Nhìn thấy con cười mỗi ngày, tôi sẽ có thêm động lực để vượt qua tất cả. Tôi tự ngẫm, làm mẹ đơn thân nghĩa là mình chấp nhận trách nhiệm thay thế, thay mọi vị trí của mọi người xung quanh với con.
Nhưng đến khi con hỏi “Bố con đâu” thì đây là điều kinh khủng nhất với một single mom như tôi. Tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần để có câu trả lời cho con ít bị tổn thương nhất.
Tôi kể câu chuyện cuộc đời tôi không phải khoe mình giỏi, mình mạnh mẽ, chỉ đơn giản tôi muốn những người phụ nữ khác hãy yêu bằng lý trí. Hãy sáng suốt hơn khi lựa chọn người đàn ông của cuộc đời mình và hãy sáng suốt nếu quyết định trở thành một single mom.
Xem thêm: Tâm sự quặn lòng của mẹ bầu đơn thân