Tình yêu là con đường ngắn nhất để đến được nơi cần đến…
Nơi cần đến không phải do ta suy nghĩ mà ra, nơi cần đến là nơi mà cả cuộc đời mình đã phải va vấp, trải nghiệm… Để thực hành và chuẩn bị cho đích đến này. Nơi cần đến có thể không phải là người đàn ông này, mà là người đàn ông khác, không phải là sự nghiệp này, mà là sự nghiệp khác, không phải là trải nghiệm này, mà là trải nghiệm khác, không phải là trí khôn này, mà là trí khôn khác, không phải cống hiến này, mà là cống hiến khác…
Nếu chọn con đường đến từ nỗi sợ, ta vẫn sẽ đến được nơi cần đến, nhưng vòng vo hơn, lâu hơn, phải học và trải nghiệm tàn khốc hơn.. cho đến khi nhắm mắt là biết đâu chính là đường do Tình yêu chỉ lối.
Tình yêu, không phải chỉ là cảm xúc nam nữ, mà nó là mọi cảm giác thăng hoa, phấn khích, nhẹ nhõm, tự do, an nhiên, thanh bình, ấm áp.. cho chính ta, mọi người, cuộc đời.
Lắng nghe lòng mình, trước một sự việc cần phải ra quyết định.
Một bên Nỗi Sợ nói với ta, nghe tới đâu ta thấy mình tính toán hơn, cẩn trọng hơn, so đo hơn, ghanh đua hơn, ranh ma hơn..
Một bên Tình Yêu nói với ta, nghe tới đâu ta thấy lòng nhẹ đi, tươi mát hơn, buông xả, tự do, êm ái.
Nỗi Sợ luôn song hành với Tình Yêu. Yêu cả Nỗi Sợ, đừng sợ nó Biểu tượng cảm xúc grin
Cùng là một quyết định, nhìn bề ngoài không thể vội kết luận người đó thực hiện vì Tình Yêu hay vì Nỗi sợ. Chỉ có người trong cuộc mới hiểu chính mình