Chồng thờ ơ khi tôi mang bầu

9119
4.3/5 - (3 votes)

Chồng không còn quan tâm, chăm sóc gẫn gũi mình như trước nữa, chỉ vì mình… mang bầu.

Mình năm nay trong 30 tuổi nhưng mới mang đầu bé đầu tiên. Yêu nhau 5 năm mặn nồng, khó lắm mới có con nhưng giờ mang thai đến tuần thứ 36, chồng lại trở thành người đàn ông thờ ơ, vô tâm đến lạ.

Mấy hôm trước, mình lên mạng và đọc được lá thư của người chồng gửi vợ nhân ngày lễ tình yêu mà gato quá. Mình ước giá như chồng mình được một phần của chồng người ta. Kể từ khi mình có bầu, chồng không còn quan tâm, chăm sóc mình như trước nữa. Hay chồng mang đi cho ai hết rồi. Thời gian này, mình chẳng được chút quan tâm, chia sẻ nào của chồng. Nghĩ mà tủi thân quá.

Bây giờ thai mình đã 36 tuần rồi nhưng 36 tuần đó là những tháng ngày buồn bã, cô đơn. Rất nhiều đêm mình khóc lóc, lủi thủi một mình ăn cơm, một mình đi ngủ mà không có chồng. Vì chồng kêu là… bận gặp khách và nhiều việc.

Những lúc cảm thấy trống rỗng, suy nghĩ luyên thuyên mình lại nghĩ về con và những tháng ngày hạnh phúc mới cưới trước kia để lấy động lực. Những chỉ khoảng sau 2 năm chới, mình thấy chồng đã có khoảng cách với mình, nhất là những lúc mang đầu.

Hồi đó, mình suýt bị sảy thai khi vào tuần thứ 8, mình bị đau bụng, ra máu, trước kia lại khó có con nên vợ chồng mình quyết định sẽ kiêng chuyện ấy. Mình nghĩ, có phải đây là lý do khiến chồng ngày càng xa cách mình.

Tam-su-ba-bau
Ảnh minh họa

Sau sự cố đó, chồng không bao giờ muốn gần gũi mình, mình có tỏ ý muốn gần gũi chuyện chăn gối nhưng đều bị từ chối. Rất nhiều lần, chồng mình còn chủ động ôm chăn ra ngoài ngủ mặc dù vợ chồng không cãi nhau hay xích mích gì. Khi đó, mình không dám nói gì chồng, chỉ biết úp chăn khóc thầm. Chẳng lẽ tình cảm vợ chồng chỉ có duy nhất “chuyện ấy” sao?

Thực ra, mình chỉ muốn gần gũi chồng, được ôm ấp chồng khi ngủ nhưng đáp lại, chồng chỉ dửng dưng, cứ đặt lưng xuống giường là ngủ luôn. Những lần chủ động ôm chồng, chồng không mảy may gì mà chỉ lạnh lung, gạt phắt ra kiểu khó chịu, lúc ấy mình hụt hẫng kinh khủng.

Mình không hiểu tại sao chồng mình lại thờ ơ như vậy. Mình nghĩ khi người phụ nữ mang bầu thì chồng phải vui vẻ, hạnh phúc lắm chứ. Thậm chí, anh không còn quan tâm đến sức khỏe và cuộc sống của mẹ con mình như thế nào nữa.

Chẳng bao giờ anh hỏi mang thai thì muốn ăn gì, có mệt không, con có đạp nhiều không? Những lần đi khám anh cũng không chủ động đưa minh đi khám, mình tủi thân vô cùng.

Thấy bạn bè mang thai được chồng chăm chút nghe mà càng tủi thân các mẹ ạ. Hôm trước, chị đồng nghiệp tự nhiên hỏi mình “Chồng có hay trò chuyện với con không”. Thực sự lúc ấy mình đã bật khóc nhưng không để ai nhìn thấy. Thực ra, từ khi mình mang thai, chồng chưa lúc nào nằm cùng mình chứ đừng nói là ôm con, ôm mình.

Khi yêu nhau, anh rất quan tâm tới mình, cũng là người đàn ông tâm ly mà không ngờ đến khi cưới nhau, có bầu rồi mà anh thành ra như vậy. Hơn nữa, mình lại khó có con, tưởng rằng chồng phải yêu thương mình hơn? Không lẽ chỉ vì thiếu chuyện ấy mà chồng lại càng xa lánh mình hay do vì mang bầu thân hình xấu xí nên chồng không muốn gần? Hay có khi nào chồng đã tìm được cảm giác mới trong thời gian mình mang bầu.

Thật sự bây giờ mình buồn chán kinh khủng mà không biết chia sẻ cùng ai. Mình ước rằng mình được chồng chăm sóc trong thời gian này, chỉ trong thời gian mang bầu thôi là mình đỡ tủi thân rồi?

Mình phải làm sao bây giờ? Các mẹ cho mình lời khuyên với!